Một cuộc trưng cầu dân ý đã được tổ chức từ ngày 5 tháng 1 đến ngày 5 tháng 4 năm 2015, và dự thảo luật dân sự (sửa đổi) đã được sửa đổi, và dự kiến sẽ sửa đổi các quy định về lãi suất hợp đồng thế chấp trong cuộc trưng cầu dân ý. Điều 476 của luật hiện hành quy định lãi suất phải do các bên thỏa thuận nhưng không vượt quá 150% lãi suất chuẩn do Ngân hàng Quốc gia công bố đối với loại cho vay tương ứng. Trường hợp các bên đã thoả thuận trả lãi nhưng chưa quy định lãi suất hoặc có tranh chấp về lãi suất thì áp dụng mức lãi suất tốt nhất tương ứng với thời gian vay do Ngân hàng Quốc gia công bố tại thời điểm đó. trả nợ vay.
Từ năm 2005, lãi suất chuẩn đã được giới hạn ở mức 150% nhằm mục đích chống nạn cho vay nặng lãi và đảm bảo quyền lợi của người vay, nhưng đây cũng được coi là nguồn gốc gây khó khăn cho ngân hàng. Lãi suất cơ bản hiện được Ngân hàng Quốc gia áp dụng là 9%. Nếu quy định này đúng thì tất cả các ngân hàng thương mại thu phí các hợp đồng cho vay với lãi suất cao hơn 13,5% đều là vi phạm pháp luật. Trên thực tế, các ngân hàng luôn cho vay với lãi suất cao hơn và được khách hàng chấp nhận. Chỉ trong trường hợp có tranh chấp thì ngân hàng mới từ chối thanh toán tội cho vay nặng lãi.
Ngành ngân hàng đã nhiều lần tuyên bố rằng quy định này phải được thay đổi, và đã đề nghị nâng giới hạn trên hoặc thậm chí bãi bỏ quy định. Sở dĩ phải khống chế lãi suất cho vay là do hoạt động huy động và cho vay của các ngân hàng thực hiện theo cơ chế thị trường. Ngân hàng Quốc gia cũng có cơ chế giám sát và chống lại nạn cho vay nặng lãi. Năm 2010, khi thị trường khủng hoảng thanh khoản và thiếu vốn vay, Ngân hàng Quốc gia cũng đã thiết lập một cơ chế độc lập cho phép các ngân hàng và công ty thỏa thuận lãi suất mà không cần đặt ra trần. . * Bỏ vòng khống chế lãi suất – Trong lần sửa đổi này, Ban soạn thảo đề xuất quy định mới tại Điều 491, theo đó, nếu các bên thỏa thuận được với nhau về lãi suất thì không được áp dụng lãi suất thỏa thuận trừ trường hợp luật có quy định khác. Có quy định, nếu không sẽ vượt quá 200% lãi suất cơ bản do Ngân hàng Quốc gia công bố của loại khoản vay có liên quan. Nếu lãi suất thỏa thuận vượt quá lãi suất giới hạn quy định tại Điều này thì lãi suất vượt quá sẽ không có hiệu lực.
Theo lãi suất chuẩn, lãi suất cho vay cao hơn 200% so với lãi suất chuẩn sẽ được coi là khoản vay nặng lãi. Đạo luật dân sự .—— Có hai quan điểm khác nhau. Những người đồng ý với quy định lãi suất cao nhất dựa trên lãi suất chuẩn do Ngân hàng Quốc gia công bố nhằm xác định thống nhất lãi suất trong hợp đồng cho vay cầm cố, tránh phát sinh cho vay nặng lãi nhằm thích ứng với sự phát triển kinh tế năng động.
Đồng thời, một số ý kiến khác cho rằng chỉ nên quy định mức lãi suất tối đa cụ thể trong luật dân sự, thay vì sử dụng lãi suất chuẩn do Ngân hàng Quốc gia công bố làm lãi suất chuẩn; đồng thời quy định nguyên tắc và thẩm quyền thay đổi mức lãi suất cụ thể này khi cần thiết. .
Bởi vì con số này thường cho rằng lãi suất cơ bản chỉ là lãi suất chung của chính sách tiền tệ nhằm mục đích điều tiết, không phải thị trường. Do không chia lãi suất thành các mức lãi suất khác nhau để áp dụng cho các điều kiện khác nhau nên các chủ thể tham gia giao dịch khó có thể biết được mức lãi suất cơ bản do Ngân hàng Quốc gia công bố có phù hợp với mức lãi suất hay không. Có phù hợp với khoản vay hay không. Do đó, việc sử dụng lãi suất chuẩn để điều chỉnh các quan hệ dân sự là không phù hợp, gây khó khăn cho các chủ thể tham gia giao dịch thực tế.
Thứ hai, việc chuẩn hóa các tiêu chuẩn về lãi suất trong Bộ luật Dân sự sẽ đảm bảo tính minh bạch và dễ áp dụng, các bên tham gia giao dịch dân sự có thể hiểu ngay được hậu quả pháp lý của việc giao kết hợp đồng vay. -Thanh toán