Ở Việt Nam, việc xin tinh trùng cho các bà mẹ đơn thân còn hơi mới nhưng ở Mỹ thì đã có từ lâu. Ăn xin thực ra có nhiều trường hợp khác nhau. Một số cặp vợ chồng không có tinh trùng của chồng, có những phụ nữ độc thân, và có những cặp đồng tính nữ.
Nguồn tinh trùng chủ yếu là học sinh. Trước khi hiến tặng, chúng đã được chọn lọc kỹ lưỡng và xét nghiệm các bệnh di truyền. Các bác sĩ thường nói rằng tinh trùng được mua từ ngân hàng tinh trùng là một loại “hàng hóa” có giá trị và đảm bảo. Vấn đề lớn nhất mà mọi người gặp phải là tránh đổ vỡ trong hôn nhân. Cùng cha sinh mẹ đẻ do thụ tinh với tinh trùng hiến tặng. Cơ sở y tế tiếp nhận tinh trùng sẽ đăng ký danh tính của đứa trẻ vào ngân hàng tinh trùng sau khi giúp bệnh nhân có con, để người hiến biết mình có bao nhiêu đứa con. Những đứa trẻ này cũng biết cha ruột của mình là ai, nhờ vào số đăng ký của người cho tinh trùng, và cẩn thận khi chọn vợ / chồng tương lai.
>> Bài viết của tác giả: Hiếu thảo không phải là nghĩa vụ – Một số nhà tài trợ thậm chí còn cho phép một đứa trẻ 18 tuổi “mở” hồ sơ để biết rằng anh ta là người góp phần di truyền. Trẻ em trên 18 tuổi không thể đòi hỏi ai bất cứ điều gì nên biết điều này là bình thường. Tuy nhiên, hầu hết những người hiến tặng đều chọn ẩn danh, và chỉ có nhiều cửa hàng trong ngân hàng tinh trùng biết về việc ẩn danh này. -Các quan điểm của Hoa Kỳ về mức sinh là công khai. Họ coi việc sinh con là quyền và việc sinh con là nguồn lực của đất nước. Người Mỹ được khuyến khích sinh nhiều hơn, vì vậy ngân hàng tinh trùng, trứng, liệu pháp sinh sản và các dịch vụ mang thai giúp họ sinh sôi. Mọi người đều bị ràng buộc bởi luật pháp nghiêm ngặt, giúp con cái của những người có nhu cầu dễ dàng hơn. -Người Mỹ không sợ “nghiệp chướng”. Đối với họ, việc mang tinh trùng cho người khác để có con là điều tốt. Những người “xin” tiền cho con thực tế có tiền để làm thủ tục đắt đỏ, nên không phải lo lắng về chuyện sinh con. Đứa trẻ nghèo hoặc không được chăm sóc.
Trên thực tế, cũng có nhiều người đàn ông cảm thấy lăng nhăng dẫn đến “hậu quả” là nhiều người không biết bố mình là ai, nghĩ bố đẻ mình là ai. Cha là người đó, nhưng hóa ra lại là người khác. Những người này khó có thể gặp con của một người cha “vô danh tiểu tốt” và cưới đứa trẻ này. Đây là một “mối nguy” tự nhiên.
So với sự “nguy hiểm” này, đứa trẻ sinh ra từ việc hiến tinh trùng gặp “người cha” giống hệt mình. Thấp, đặc biệt là khi những đứa trẻ này biết tất cả các nguồn gốc.
>> Bố mẹ Việt đã bỏ “kiếp cua rô bốt, kiếp máy xúc”
Ở Mỹ, người ta hiến tinh trùng và trứng để được trả công tuy không nhiều nhưng xứng đáng. Với nền giáo dục y tế tiên tiến và luật pháp nghiêm ngặt, ngành dịch vụ AHR của Mỹ đang bùng nổ. Tại Hoa Kỳ, nhiều người Trung Quốc đang tìm kiếm con trai, và nhiều người ở Úc đang tìm kiếm tinh trùng và trứng. Do Australia không chấp nhận thanh toán cho các sản phẩm của con người (như máu, tinh trùng và trứng) nên chúng hoàn toàn phụ thuộc vào sự đóng góp hào phóng của các nhà tài trợ nên rất khó vận động các nhà tài trợ. – Vì đất nước cần “dân số vàng” để có lực lượng lao động, các biện pháp hỗ trợ sinh sản đang dần được hoàn thiện, vì vậy xét về mặt nhân văn và lợi ích, việc giúp đỡ trẻ em khó khăn là rất quan trọng. Thực tế xã hội. Người Mỹ đã nhận thức được vấn đề này từ lâu nhưng vẫn có một ngành công nghiệp hỗ trợ sinh sản phát triển mạnh về mọi mặt.
>> Bài viết này không nhất thiết đồng ý với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.