Tôi nhớ khi tôi học lớp 10 năm 1999, năm đó các tỉnh miền Trung Trung Quốc bị lũ lụt rất nghiêm trọng, nhà trường đã kêu gọi mọi người chung tay giúp đỡ mọi người. Em và nhiều bạn học sinh với những tâm hồn khác nhau đã vui vẻ quyên góp mỗi ngày 2500 suất ăn dặm của trường mầm non để giúp đỡ bão lũ miền trung.
Năm 2010 tôi đi miền trung lũ lụt cũng nhiều. Chuyến xe tôi đi trên quốc lộ 1 phải dừng hơn 10 tiếng đồng hồ vì quốc lộ bị ngập. Các phương tiện xếp hàng dài phải chờ thông đường. Chỉ trong vòng vài giờ, các quán ăn ven đường đã bày bán đồ ăn, thức uống, nhu yếu phẩm với giá cao ngất ngưởng, một đĩa cơm bình dân chỉ bán được 80.000 – 10.000, 15.000 đồng. Giá một chai nước khoáng nửa lít đã tăng lên 20.000 nhân dân tệ, mặc dù nó thường chỉ có giá 3.000 nhân dân tệ.
>> Trận lũ 72 giờ vượt qua rốn lũ Quảng Bình vẫy tay chào Sau khi về đến Sài Gòn, nhớ lại cảnh mình và nhiều người bị một quán ăn kẹt trên đường, tôi tức quá nên cơ quan gọi cho mọi người. Tôi đã trả một ngày lương để giúp đỡ những người ở khu vực trung tâm thành phố, và tôi đi đến phòng bên cạnh. Nhóm nghiên cứu nói rằng tôi không đồng ý viện trợ một đô la. Nhưng tôi cũng cân nhắc lại và quyết định đóng góp cho công việc này và một số nơi khác, vì tôi nghĩ những ông chủ quán ăn lề đường không đại diện cho hàng triệu người dân miền Trung bị bão lũ. .
Đến năm 2020, miền Trung phải gánh chịu lũ lụt nghiêm trọng hàng trăm nghìn gia đình. Hàng triệu người phải đối mặt với cảnh mặt trời chiếu đất, lũ lụt tứ phía, không lương thực, không nước sạch. Hàng triệu người, đặc biệt là người già, trẻ em và phụ nữ đang phải chống chọi với cơn thịnh nộ của thiên nhiên, xin lỗi sâu sắc. Cũng trong trận lũ lụt này, chúng ta cũng chia sẻ tình đoàn kết của người Việt Nam trong và ngoài nước bằng tình yêu thương, sự đồng cảm thủy chung đối với miền Trung. Trong những năm qua, nhiều nơi trên thế giới đã bị ảnh hưởng bởi các thảm họa thiên nhiên lớn như động đất, sóng thần, lũ lụt và cháy rừng. … Nhưng có một số khu vực mà nhà nước đã từ chối một cách khôn ngoan viện trợ từ bên ngoài, chẳng hạn như Nhật Bản, Úc và thậm chí cả Trung Quốc. Tôi tin rằng họ dám từ chối sự giúp đỡ vì họ nghĩ rằng họ có khả năng vượt qua nghịch cảnh và lòng tự trọng.
Trên thế giới có những quốc gia như Nhật Bản. Thông báo cho học sinh tiểu học rằng đất nước của họ đang phải đối mặt với thiên tai không thể tránh khỏi, để nhân dân sẵn sàng đối phó với thiên tai. Có thể dễ dàng nhận thấy điều này từ những thực tế sau: cư dân của những vùng bị thiên tai luôn nhận được sự trợ giúp của chính phủ một cách có hệ thống ngay từ đầu, và nhanh chóng tiến hành tái thiết những vùng bị thiên tai. -Tôi mong rằng sau lũ lụt, các tỉnh miền Trung và nhân dân cả nước sẽ có những phương pháp bài bản, bài bản hơn để ứng phó với bão lũ trong vài năm tới. Nếu không có gì thay đổi, mười năm sau, hai mươi năm sau, hay trăm năm nữa, nếu có bão lụt xảy ra, người ở trung tâm vẫn phải trông cậy vào đội cứu hộ. — >> >> Gửi bài viết về lũ lụt, sự hỗ trợ của trung tâm cứu trợ tại đây.