“Sáng nay, Chang Én đi làm từ thiện ở một bản vùng sâu, vùng xa của tỉnh Quảng Ngãi. Nhiều người dân ven biển hầu như không bị ảnh hưởng bởi vùng không ngập lụt, người ta xôn xao bàn tán: Đoàn Thủy Tiên tặng 10 triệu USD. Tam mười triệu. Không có lũ, tôi cũng nhìn vào tiền. Vô tình, lòng tham của con người bắt đầu tăng lên.
Tiền xuất hiện đầu tiên, nhưng sau đó nó sẽ gây ra hỗn loạn. Người mua làm đêm nhiều). Người cần thì không có, người không cần thì lấy dư rồi vứt đi. Có hai mặt. Nếu bạn tạm giữ mặt phải thì mặt trái cũng sẽ xuất hiện. “.
Dòng trạng thái trên được đăng tải trên Facebook cá nhân của ca sĩ Phương Thanh vào ngày 29/10 gây xôn xao cộng đồng mạng. Nhiều người bức xúc trước câu chuyện giọng ca “Giã từ” xúc phạm Quảng Ngãi, thậm chí bị Bộ Thông tin và Truyền thông TP.HCM mời lên làm việc vì phát ngôn của cô.
Lộ trình gây tranh cãi của ca sĩ Phương Thanh. – Chờ đợi một phát ngôn đúng đắn của Phương Thanh về vùng lũ, đặc biệt là người dân Quảng Ngãi, chia sẻ đúng về chuyến đi từ thiện cũng khiến người ta phải suy nghĩ lại về những hoạt động thiện nguyện tự phát đã diễn ra một thời của một nghệ sĩ tiên phong trong làn sóng thiện nguyện tự phát. Hàng chục nghệ sĩ nổi tiếng khác cũng kêu gọi gây quỹ và quyên góp trực tiếp cho các vùng lũ lụt. Trong thiên tai, bão lụt, tai nạn dù là ai cũng quý. Tinh thần trong sáng và tinh thần tự nguyện của người nghệ sĩ cũng cần được tôn trọng và tái tạo. Vì sau tất cả, họ đã giúp lan tỏa tình yêu thương của những người dân trên cả nước đến với đồng bào miền Trung Việt Nam. Nhưng “thông qua quà tặng miễn phí”, làm thế nào để giúp đỡ đúng người, đúng lúc là điều rất cần làm chủ trong những tình huống thực sự khó khăn.
>> Hành vi từ thiện đúng đắn
Không còn nghi ngờ gì nữa, các nghệ sĩ đã tìm cách kêu gọi từ thiện và trực tiếp trao quà cho bà con vùng lũ. Nhưng liệu đây có phải là một cách tốt để lấy đi một phần kinh phí trong khi lũ vẫn đang dâng cao? Tôi không nghĩ vậy. Tiền rất quan trọng, thậm chí còn tiện hơn vài thùng mì gói hay bánh tét. Bởi người dân vùng lũ không đói như nhiều người vẫn nghĩ. Họ rất cần những vật dụng cần thiết, đặc biệt là kinh phí xây dựng lại nhà cửa để có kinh phí khôi phục sản xuất kinh doanh. Nhưng đó là những gì đã xảy ra sau cơn bão.
Không biết những cư dân khác sẽ giải quyết thế nào với hàng chục triệu đồng khi lũ vẫn ngập nóc nhà? Khi nước còn ở cả 4 vùng, họ sẽ mua gì? Vậy, tiền có thực sự là thứ luôn phải tồn tại ngay lập tức? Đây là điều mà nhiều nhà hảo tâm dường như bỏ qua. Hầu hết chúng ta chỉ đang nghĩ đến việc làm thế nào để mọi người có tiền và thức ăn càng sớm càng tốt, hơn là chọn đúng thời điểm thích nghi với thời gian hợp lý hơn. , Liệt kê những thứ cần hỗ trợ ngay lập tức, những thứ có thể chờ đợi lâu hơn, và danh sách cách chuyển đồ cứu trợ một cách an toàn và nhanh chóng. Sau đó, các đoàn có thể đợi nước rút và quyên góp tiền cho bà con vùng lũ. Những người gặp khó khăn trả nhiều, những người ít thiệt hại trả ít hơn, và lợi nhuận không được đảm bảo (cần có sự hỗ trợ của địa phương). Tránh mạnh tay gây nhầm lẫn. Vào thời điểm đó, những đồng tiền này quả thực có giá trị rất lớn trong việc xây dựng lại cuộc sống của cư dân vùng lũ.
“Phương châm đầu tiên là sự khôn ngoan” – câu nói này có vẻ không đúng trong trường hợp này. Dùng tiền để cứu vùng lũ không phải là sai lầm, nhưng nếu cung cấp không đúng thời điểm, không đúng thời điểm sẽ phản tác dụng. Mong rằng mỗi chúng ta hãy bình tĩnh hơn một chút, suy nghĩ nhiều hơn, có những kế hoạch cụ thể và có tổ chức thì có lẽ những điều tồi tệ trên sẽ không xảy ra. Mong muốn trao gửi yêu thương một cách thuần khiết và quý giá nhất. Xuất bản tại đây.