Cứ đến ngày 20-11, những câu chuyện về quà tặng thầy cô lại được bàn tán xôn xao. Tôi muốn chia sẻ một số suy nghĩ của tôi.
Nhiều người đang nghĩ rằng xã hội có nhiều nghề, nghề nào cũng đáng được tôn vinh. Sau đó họ nói về công việc của một công nhân, công việc dọn rác … để so sánh. Quả thật, nghề nào cũng cao quý và đáng trân trọng. Những ai đã từng được hưởng lợi từ những người này nên ghi nhớ và cảm ơn họ.
Thưa thầy, đây không chỉ là một nghề, mà còn là nghiệp. Những người quét dọn giữ vệ sinh đường phố là một điều đáng quý. Nhưng thẳng thắn mà nói, nếu bạn không thể, người khác sẽ chấp nhận nó. Tôi không “thuê ngoài” nhiều công việc của mình.
Đồng thời, không phải ai cũng có thể bước vào trường và đứng trên bục giảng. Họ phải trải qua các khóa đào tạo về kỹ năng và kiến thức giảng dạy. Không phải ngẫu nhiên mà xã hội Việt Nam hôm nay và ngày nay rất kính trọng và quý mến những người thầy: “ Muốn đúng thì phải có đạo, phải có đạo thì mới có đạo. Nhiệm vụ giáo dục của người thầy là rất lớn, vì nó ảnh hưởng đến toàn xã hội. Để tri ân cô giáo này, nhiều phụ huynh muốn gửi tặng một số món quà và tiền cho cô giáo dạy con mình. Thực lòng mà nói, nhiều phụ huynh cũng muốn cho tiền, quà cáp nhưng thầy cô phải cẩn thận và ưu tiên cho việc học hành của con cái. Gần nhà giáo sư, tôi thấy họ mang hoa hồng và thiệp nhựa về nhà và ở đó. Vì vậy, tôi nghĩ nếu được thì hãy đưa phong bì cho giáo viên, họ dùng tiền để mua tài liệu giảng dạy hoặc sở thích cá nhân là tốt nhất. Và đừng nghĩ rằng tặng quà hay phong bì là hành vi đồi bại của giáo viên.
Nhiên
>> Bài viết này không nhất thiết đồng ý với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.