Xung quanh câu chuyện “Phong bao lì xì ngày nhà giáo”, nhiều độc giả ủng hộ quan điểm không tặng tiền cho giáo viên:
Cứ đến ngày 20/11 là hội phụ huynh của con tôi lại được dịp bàn tán xôn xao. Cô mất bình tĩnh vì tặng quà cho cô giáo. Một số phụ huynh cho rằng nên quan tâm đến đời sống của cô giáo, dành tặng những món quà quý giá để giúp đỡ và bày tỏ lòng biết ơn của mình đối với cô giáo. Nhiều ý kiến cho rằng, sau mùa 20/11, hầu hết các thầy cô đều rất vui khi bỏ phong bì. Việc phụ huynh đang cân nhắc xem họ phải trả bao nhiêu tiền cho giáo viên là một cú đánh lớn đối với tôi. Tôi rất tôn trọng nghề dạy học, đến nỗi vì sợ năng lực của mình không đủ để dẫn dắt thế hệ kế cận của đất nước nên tôi không dám thả mình vào nghề dạy học. Nhiều bạn nói ai cũng phải sống, người thầy, tiền bạc cần thiết cho cuộc sống, người lo cho gia đình cũng phải sống. Chúng ta có trân trọng hay nâng niu giá trị của người thầy không? Tâm trạng của tôi hơi bực bội, đồng thời cũng không mấy tôn trọng những thầy cô đã nhận những phong bì này. Màu sắc của chất liệu khó mà quý phái. Đây sẽ chỉ là một nghề dạy học. Rõ ràng về mức thu nhập của nghề và những khó khăn tiềm ẩn của nó. Không một giáo viên nào nghĩ đến “lợi ích”. Nhưng cùng với thời gian, suy nghĩ của một số cha mẹ ảnh hưởng đến họ, tất cả đều nhờ vào chữ “kính”. Hơn mười năm trước, ở ngôi trường quê tôi, món quà của cô giáo chỉ là một bông hồng, được bạn bè thêm vào đó một tấm thiệp. Mình thấy các thầy cô luôn vui vẻ và kính cẩn, đặc biệt trong lớp không có sự khác biệt. Khi chúng tôi đến văn phòng, khi thấy câu chuyện của các chị em, đồng nghiệp truyền cảm hứng cho việc “tặng quà” thầy cô, tôi chỉ nói một câu: “Sao nhiều thế?” — Tamluuktn53
trong đầu Ngày 20-11 của đời thứ 8, chúng tôi vẫn có quà cho thầy, nhưng thầy thích quà lưu niệm hơn là phong bì, vật chất như hiện tại. Chúng tôi, bất cứ ai mang theo bất cứ thứ gì, đều có thể ăn kẹo, khoai, sắn và trái cây. … Buổi trưa nắng nóng, chúng tôi đạp xe cũ kỹ, lắc lư đến thăm thầy. Chúng tôi nướng, quay và vui chơi với giáo viên. Đây là những kỷ niệm đẹp.
Đồng thời, nhiều quan điểm cho rằng bản thân cô giáo đưa phong bì không có gì xấu, nhưng việc thay đổi mục đích của phụ huynh đã khiến thầy thay đổi suy nghĩ. Ơn thầy cô cao quý:
Không phải phụ huynh gửi phong bì để mong cô giáo mời con mình. Đây chỉ là cách bày tỏ lòng biết ơn đối với những người thầy cô đã chăm sóc và dạy dỗ các em nhỏ. Một số người có thể hỏi tại sao không tặng quà? Em muốn biết quà của thầy cô có dùng được không (theo nhu cầu của mọi người) vì không cần phát tay? Tiền thực chất là một món quà đơn giản, dễ lựa chọn (tùy theo khả năng của mỗi nhà, không quan trọng) và dễ sử dụng. Phong bì không xấu, và nó chỉ xấu nếu cha mẹ không muốn vì những lý do tiêu cực.
Tống Nguyên Trân
Tôi nghĩ anh ấy đang nhận bức thư này. Phong bì hiện tại của giáo viên. Bởi cha mẹ, không phải giáo viên. Mọi vấn đề bắt đầu từ người gửi, không phải người nhận. Nhưng bản thân tôi, với tư cách là một bậc cha mẹ, nghĩ đó không phải là vấn đề lớn. Bản thân đồng xu không xấu, nó chỉ xấu khi người nhận bí mật đuổi theo đồng xu xấu. Nhiều khi tôi nghĩ thay vì lẵng hoa 500.000 đồng không cần thiết, tôi biến nó thành phong bì để cô giáo mua những thứ cần thiết. Tuy nhiên, đồng ý tặng quà mà không tặng quà, nhiều phụ huynh tặng quà thiếu trách nhiệm như thế này khiến thầy cô đau lòng.
Phuong Quynh Nguyen Thi
Mình cũng có con đi học, suy nghĩ của mình thế này:
1. Nhận quà là phong bì, chỉ khi cô giáo ép học sinh mới nhận quà thì tệ .
2. 2. Nhiều phụ huynh yêu cầu học sinh tặng họ những món quà thiếu tế nhị và lừa dối.
3. Nếu món quà tinh tế thì cũng không tệ, bởi vì:
– Các thầy cô giáo rất chăm chỉ chăm sóc các em nên việc cha mẹ muốn một món quà cảm ơn nhỏ là điều dễ hiểu .—— -Giáo viên không đòi hỏi, món quà tuy không có giá trị cao nhưng phải nói rằng để sống bằng đồng lương của nhà giáo là điều không dễ dàng chút nào.
– Nhiều người không biết mua gì, nếu biết cô giáo dùng được hay không dùng được, tôi có thể đưa cho cô giáo một phong bì để mua thay vì tặng một món quà không dùng được, không có gì sai cả.-Châu Khuê
Cuộc sống ngày nay quá bận rộn và căng thẳng nên mọi thứ đều trở nên vật chất và tăng tốc, nhưng không phải ai cũng không còn biết ơn, biết ơn chân thành. Cô giáo đã dạy tôi và các con tôi. Vào ngày 20 tháng 11, tôi cũng đã tặng cho dì của con tôi một món quà. Đây là một phong bì kèm theo món quà, nhưng tôi không hy vọng rằng vì phong bì này mà con tôi sẽ được ưu ái hơn những đứa trẻ khác. Các con tôi đang học mẫu giáo và chế độ ăn, ngủ của chúng giống nhau. Nói thật là tôi sẽ tặng quà vì tôi biết cô giáo mầm non chăm hơn 20 cháu rất khó, áp lực học hành rất lớn, nếu các cháu có vấn đề thì cũng mang lại áp lực cho hơn 40 phụ huynh. Nếu làm công việc khác, chúng tôi có thể tận dụng công việc này để tăng thu nhập, nhưng đối với giáo viên mầm non thì khó. Vì vậy, “Ngày hội thầy cô” là dịp để học sinh và phụ huynh tri ân, chia sẻ những vất vả của mình với thầy cô, dù đó là bó hoa, món quà hay phong bì được trao bằng lời nói. Lòng biết ơn của bạn.
Nguyễn Hoàn
Thanh Tổng hợp
>> Bạn đã tặng cô giáo nhân ngày 20/11 hay tặng hiện vật? Xuất bản tại đây. Các ý kiến chưa chắc đã phù hợp với ý kiến của VnExpress.net.