Theo khảo sát của Ban chỉ đạo cải cách hành chính năm 2019 của Chính phủ, 86% người dân hài lòng về thái độ giao tiếp và quản lý của công chức. Đối với công tác cải cách thủ tục hành chính, đây quả thực là một điều rất đáng mừng. Nhưng với tôi, nó vẫn ở đâu đó, có những gợn sóng, hoang mang, tôi không thể tin đây là sự thật. Kinh nghiệm làm sổ đỏ thất bại của cha tôi trong hơn một năm chứng minh quan điểm này.
Khi đất nước này gọi tên mình như bao thanh niên, cha tôi đã tình nguyện nhập ngũ. Người cha nói rằng trọng lượng của anh ấy không đủ ngày hôm đó và anh ấy đã phải bỏ một viên đá nhỏ vào túi để nhập ngũ. Vào bộ đội, bố tôi được biên chế vào Sư đoàn 9 và tham gia nhiều trận đánh ác liệt trên chiến trường miền Nam. Cho đến bây giờ, khi cha tôi kể về những cuộc đấu tranh này, tôi luôn chăm chú lắng nghe như một đứa trẻ. Sau khi hòa bình lập lại, bố anh may mắn được về quê nhưng bị thương, thương tật 61%, bệnh binh 21%.
Sau đó, người cha kết hôn và có ba người con. Trong thời gian sống ở đó, bố mẹ tôi mua đất và mở một cửa hàng nhỏ. Đầu năm 2019, vùng có chủ trương làm sổ đỏ cho các gia đình trong vùng, gia đình tôi cũng nằm trong số đó. – Cuộc hành trình đã bắt đầu – Khoảng tháng 5 năm 2019, bố mẹ tôi đến hội đồng thành phố để làm thủ tục cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (GCNQSDĐ). Đến tháng 7/2019, cán bộ của trung tâm đăng ký đất đai khu vực đã khảo sát đất đai. Những tưởng bố mẹ tôi sẽ được cấp GCNQSDĐ, nhưng mọi việc không theo kế hoạch.
– Tôi chỉ chờ xem kết quả, bố mẹ tôi đến ĐCSTQ để hỏi và được địa chính thông báo. Bao gồm giấy tờ tùy thân của tất cả các thành viên trong gia đình của người đã bán đất cho bố mẹ tôi, hộ khẩu và giấy chứng tử của người đã mất.
lạ! Có bất kỳ thủ tục quản lý nào mà công dân A phải cung cấp, chứ chưa nói đến thông tin bí mật riêng tư? Tuy nhiên, vị cán bộ này nói rằng bố mẹ tôi cũng đã cố gắng liên hệ với người bán để nhờ giúp đỡ. Tuy nhiên, họ đã từ chối vì cuộc đấu giá diễn ra đã lâu và không muốn can thiệp nữa.
>> Tôi bị “hành xác” hơn ba tháng mà không làm xong hồ sơ kết hôn – nội quy đóng cửa bắt đầu xuất hiện – trước tình huống trên, tôi đưa bố lên UBND xã để trò chuyện. Quá trình đối thoại mới biết, cán bộ địa chính chưa cho bố mẹ tôi lập tờ trình xin cấp đất, chuyển đổi mục đích sử dụng đất, nhận hồ sơ và không nhận giấy biên nhận. Nhưng sau đó, họ cũng nhận sai và hứa sẽ hoàn thiện hồ sơ để gửi lên tầng tiếp theo của gia đình nên cả tôi và bố tôi đều không cảm thấy áp lực. Không ai giết người khác sẽ chạy lại.
Trên đường về nhà, tôi nhìn thấy khuôn mặt hạnh phúc của bố. Vì có lẽ tôi đã giúp ông ấy vơi bớt nỗi bức xúc trong lòng bấy lâu nay, nếu không có gì thay đổi thì chỉ 30, thậm chí 40 ngày nữa bố tôi sẽ được cấp GCNQSDĐ. Tuy nhiên, đời thực không như là mơ. Sự chờ đợi muôn thuở đã hết 30 ngày, rồi 40 ngày, thậm chí hai tháng mà vẫn không thấy thông báo, bố tôi ra hỏi thăm. Lần này họ nói rằng họ cần phải kiểm tra.
Tôi không biết chuyên ngành của họ là gì, nhưng luật đất đai quy định thời hạn cấp GCNQSDĐ là 30 ngày. Có thể luật không áp dụng cho việc thực hiện hoặc xây dựng văn bản này? Vì vậy, tôi đã trình báo trường hợp của bố tôi với văn phòng chính phủ thông qua Cổng dịch vụ công quốc gia. Văn phòng chính quyền đã nhanh chóng ra chỉ thị cho UBND tỉnh, và tôi nhanh chóng nhận được văn bản yêu cầu ủy ban nhân dân huyện giải quyết trường hợp của bố tôi trước ngày 11/4. Sau khi nhận được công văn của UBND tỉnh, tôi đã rơi nước mắt. Tôi hy vọng sẽ làm dịu đi những bức xúc trong lòng, và hy vọng rằng Illuminati sẽ xuất hiện. Tuy nhiên, cuộc sống còn rất nhiều khó khăn. Đến ngày 21/4 tôi mới nhận được văn bản của UBND huyện, nội dung văn bản cũng khẳng định trường hợp của bố tôi đã có giấy chứng nhận quyền sử dụng đất và sẽ tiếp tục lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc xử lý. Nhưng thật không may, không ai nói rằng vấn đề này có thể được giải quyết. Tôi nghĩ rằng tôi hứa một lần nữa rằng tôi sẽ ra đi. Vâng, hơn một tháng trôi qua, mọi chuyện vẫn không suôn sẻ-niềm tin ngày càng phai nhạt-đợt nghỉ lễ 30/4 năm ngoái con đưa gia đình về chơi bố ạ, con vui lắm. Mặc cho vợ chồng tôi đang loay hoay với chuyện này, ông ấy đã tức tốc chạy đi tìm cháu nội. Sợ bố tiếc sổ đỏ nên vợ chồng tôi không nhắc đến bất cứ từ nào liên quan.Earth .—— Vì bố tôi rất vui, nên ông đã uống vài ly rượu trong bữa ăn. Mọi người thường cảm thấy chán nản khi có men. Bố tôi ngán ngẩm hỏi tôi: “Sổ đỏ, giờ phải làm sao hả nhóc?” .—— Tôi không nói gì, tôi ngẩng đầu lên trần nhà nghĩ: Nghĩ đi mà nhờ vả, đã đến lúc tìm người giúp rồi. Chưa? Phải chăng người dân và cán bộ tự lôi nhau ra tòa chỉ vì thủ tục hành chính đơn giản này? >> Hồ sơ kết hôn kém may mắn lấy chồng ngoại trong nửa năm
Kết thúc kỳ nghỉ lễ, chào bố về Hà Nội, con biết rằng đức tin của bố đã suy yếu rất nhiều. Nhưng tôi cũng biết rằng niềm tin chỉ là trạng thái tạm thời. Ngày nay, chúng ta có thể mất lòng tin vào một ai đó, nhưng nếu họ sai, hãy chấp nhận, sửa sai và xin lỗi, thì chúng ta sẵn sàng tin tưởng họ. Hơn nữa, nếu một lời giải thích được đưa ra, đại gia đình của tôi và tôi chắc chắn sẽ không hài lòng với dịch vụ của các quan chức. Tôi không còn tin tưởng và không còn cải cách thủ tục hành chính nữa, nhưng tôi vẫn hy vọng.
Mong rằng hoàn cảnh của bố tôi là hiếm, vì cán bộ ở quê tôi đều có trình độ, không phải nơi nào cũng có, còn lại 86% vẫn đúng. Tôi cũng hy vọng rằng trường hợp của cha tôi chỉ là một vài sai sót cá nhân, đây không phải là cách thế hệ chúng tôi đối xử với máu của những người trẻ tuổi và những người cống hiến cho độc lập. Từ đất nước này.
Tôi biết điều ước này chỉ là ước muốn, nhưng tôi vẫn muốn, vì nếu không, tôi phải làm sao bây giờ?
>> Chia sẻ bài viết của bạn lên trang “Bình luận” tại đây.
Nguyễn Bá Hùng