Một độc giả Hà Thành, một nông dân sống nhờ vào hóa chất cho biết: Người trồng rau, cây ăn quả, lúa gạo đã sử dụng thuốc bảo vệ thực vật từ lâu, nhưng sau khi đọc bài báo này, họ vẫn đang sử dụng thuốc bảo vệ thực vật. . .. Mồ hôi. Có quy định cấm nhưng ngành này chuyển trách nhiệm cho ngành khác, người sản xuất kinh doanh chỉ thấy lợi trực tiếp. Để bảo vệ chúng ta, con cháu của chúng ta, chủng tộc tiếp theo của chúng ta, những thứ này sẽ được từ bỏ.
Độc giả Trái Tim Việt Nam cho rằng, dư lượng thuốc bảo vệ thực vật trong củ sản phẩm thực vật sẽ tích tụ trong cơ thể con người và gây ảnh hưởng rất lớn và lâu dài đến sức khỏe người dân:
Đây là vấn đề nhức nhối lâu nay của dân tộc Việt Nam và sức khỏe. Điều gì xảy ra khi trẻ em tiêu thụ một lượng lớn các sản phẩm bị ô nhiễm mỗi ngày: rau và trái cây thay vì tích tụ dần dần trong các mô của con người ở mức độ ảnh hưởng tức thời?
Khi nồng độ đủ, nó có thể gây đột biến tế bào gây ung thư hoặc các bệnh tự miễn dịch. Việt Nam phải tăng cường nhập khẩu và sản xuất hóa chất, thuốc trừ sâu, đồng thời đánh thuế môi trường cao đối với các sản phẩm này. Cần hỗ trợ các hoạt động sản xuất thuốc bảo vệ thực vật sinh học nhằm giảm giá thành, nâng cao năng lực của thuốc bảo vệ thực vật, từng bước cấm sử dụng thuốc bảo vệ thực vật hóa học.
Đối với nhiều nhà vườn ở chợ, hôm trước phun thuốc hóa học nhưng hôm sau bán là chuyện bình thường. Chuyện “trồng 2 luống rau” -bán luống phun thuốc, luống trừ sâu bệnh, nếu không thì xin khỏi quán. Việc sản xuất thực phẩm chứa hóa chất cấm gây hại cho sức khỏe người tiêu dùng phải bị pháp luật trừng trị nghiêm minh, người nông dân vi phạm cũng không ngoại lệ.
Bạn đọc Tian hỏi: Nếu không, nông dân có thể lấy thuốc chống ma túy ở đâu? Vừa tổ chức kinh doanh, vừa vận hành để bán rộng rãi, rồi nói với những người nông dân quên mình trong thời gian “nghiên cứu” rằng việc tư vấn bán thuốc lậu là không thể chấp nhận được. -Nghệ sĩ Thanh Trọng Trần cho rằng: Đây là kết quả của hàng chục năm quản lý lỏng lẻo, thiếu công khai và phổ biến kiến thức nông nghiệp trong dân. Nông nghiệp đi vào ngõ cụt, mạnh ai nấy làm, hậu quả ngày nay không có gì đáng ngạc nhiên. Câu chuyện này khiến tôi liên tưởng đến một số tiệm thuốc tây trên đường, những tiệm thuốc này cũng có hình mẫu tương tự. Bạn đọc Trần Nam chia sẻ: Tháng trước, một người anh họ của tôi qua đời vì bệnh ung thư. Chưa có bố mẹ nào mắc phải căn bệnh này nên chỉ hiểu than trời, rồi chắc con ăn phải rau, thực phẩm bẩn và dư lượng thuốc bảo vệ thực vật tích tụ lâu ngày trong cơ thể. Để làm cho họ bị bệnh. -Bệnh xuất phát từ khoang miệng, chúng ta ăn thức ăn tươi thì cơ thể hấp thu chất dinh dưỡng và phát triển bình thường. Khi chúng ta ăn thức ăn độc hại ngày này qua ngày khác, bệnh tật sẽ xảy ra từng ngày. Giấc mơ mua và ăn rau sạch của nhiều người Việt dường như đã xa tầm tay. Người có thu nhập cao có thể tìm đến các cửa hàng bán đồ hữu cơ, không sử dụng thuốc… nhưng giá cao hơn thị trường. Hoặc họ tự trồng rau trên sân thượng để phục vụ nhu cầu của gia đình. Nhưng đối với nhiều người lao động có thu nhập trung bình và thấp, họ chỉ có thể mở miệng bằng cái lưỡi của mình.
Chỉ có mười doanh nghiệp và cơ quan chức năng tố cáo nông dân uống thuốc bất hợp pháp hàng năm. Người nhuộm tóc là nhà thuốc phi pháp, sao không thấy cơ quan quản lý nào “ngóc đầu dậy”?
Chuyện rau sạch-Rau bẩn đã kéo dài hàng chục năm nay. Khi người Việt Nam có thể yên tâm ăn rau sạch thì nên chờ phản hồi của cơ quan quản lý.
>> Chia sẻ bài viết của bạn trên trang “Bình luận” tại đây. – Tóm tắt tình bạn