Tôi có một kinh nghiệm rất sâu sắc và tôi vẫn nhớ nó cho đến ngày nay. Khi bộ phim được gọi là “giang hồ” bắt đầu chiếu, tôi trở về quê, một tỉnh ven biển Nam Trung Bộ, và thấy đứa cháu 12 tuổi đang chăm chú vào cái gì đó trên điện thoại. Lãi suất, rất thú vị. Tôi bước đến và hỏi: “Tôi đã nhìn thấy đứa bé nào?” Anh hào hứng trả lời: “Nhìn đi, hay lắm, cãi nhau cũng được, lên TV cũng được.”
Xem xong cháu mình sờ nội dung trong giây lát, cháu dùng chỉ để cho cháu xem, rồi nói rõ. khắc nghiệt, và nó sẽ sống cho bạn trong tương lai. Nó sẽ cắt đứt tất cả những đứa trẻ bẩn thỉu. Nghe xong, cổ họng tôi chợt nghẹn lại.
Tôi đến hỏi bố mẹ anh ấy thì họ có biết anh ấy đang xem một bộ phim như vậy không. Bố mẹ anh thản nhiên trả lời: “Đúng vậy, bộ phim rất hay, không giống như anh đang xem.” Tôi lần thứ hai nghẹn ngào.
>> cùng tác giả: phân cực Việt Nam thời đại kịch
trai, tiến vào thời đại loạn, để chứng minh tình yêu, thích thể hiện. Trong cảnh phim các bạn đang xem, hàng loạt thanh niên tay lăm lăm mã tấu, súng ống, xăm trổ, mày râu… nhảy với nhau, chiếm lãnh thổ, tranh giành quyền lực, tiền bạc và gái gú. .., liệu đứa trẻ này có đủ “chướng ngại vật” như người lớn chúng ta để vứt bỏ những hình ảnh hỗn độn trong não ngay sau khi đọc nó?
Ảnh, truy đuổi ta đến khi bộ giang hồ hết lần này tới lần khác. Cán bộ, công nhân viên, những người chưa đủ trải nghiệm cuộc sống, những bạn trẻ chưa hiểu biết nhiều về phim ảnh cũng bắt tay vào thực hiện với ước mơ phát triển kênh YouTube thành kênh có hàng triệu lượt xem.
Dù biết phim, ảnh là sản phẩm hư cấu nhưng các nhà làm phim có quyền biến ý tưởng của mình thành những hình ảnh thật nhất, rõ nét nhất. Tuy nhiên, có bao giờ họ nghĩ rằng sau khi xem một vài sản phẩm, các bạn tuổi teen và “giới trẻ” sẽ có lối sống và thái độ giống như các nhân vật trong phim?
Đối tượng này không nhất thiết phải học cách làm, dù xã hội của chúng ta có xảy ra chuyện gì đi nữa thì cũng không cần đọc thêm sách để tăng thêm kiến thức … Dù sao cũng chỉ là sống tốt thôi anh em ạ, anh em rất tốt. , chỉ cần cởi đồ Dance, kéo cả nhóm và “nói” như các nhân vật trong phim.
Tôi nhận ra rằng khi tôi chứng kiến và nghe thấy nhiều lần, một số thợ xây yêu cầu trở thành nhân vật trong phim, thay vì cố gắng trở thành thợ thủ công lành nghề hoặc nhà thầu xây dựng, họ muốn trở thành “anh hùng” để bảo vệ “trò chơi gái quê” của một người thợ làm tóc chăm chỉ.
>> Những “giang hồ” từ đời sống trên mạng đến đời thực
Họ ngưỡng mộ và mong trở thành những nhân vật trong phim … Nhưng theo quan điểm của pháp luật hiện nay thì tạm biệt, những nhân vật này … rõ ràng đang phá luật. Liệu phim có khuyến khích mọi người trở nên hung hãn hơn và hành động như xã hội đen?
Câu hỏi này luôn thường trực trong đầu tôi, là một người bình thường, nếu không có điều tra và chứng cứ cụ thể, tôi không dám đưa ra câu trả lời cho riêng mình. Nhưng cảm nhận chủ quan của tôi là: vâng-nếu vậy thì chúng ta cần phải làm gì để khán giả trẻ và những “thanh niên có tuổi” thực sự “dẻo miệng” và nhận ra rằng phim chỉ mang tính chất giải trí? ? Xem phim có thể giúp chúng ta cải thiện bản thân, xem có thể giúp chúng ta đạt được những thay đổi cần thực hiện để hoàn thiện bản thân, có thể giúp ích cho gia đình và quan trọng nhất là có thể giúp xây dựng một cộng đồng xã hội văn minh. — Sau khi xem phim, tôi muốn trở thành một nhân vật bộc lộ tính hiếu chiến và thấy rằng họ đang chĩa súng, dao và dao rựa vào người khác. Xã hội này sẽ ngày càng hỗn loạn. — >> Bài viết này không nhất thiết phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.