. Tôi nhận được tin nhắn: “Thưa thầy! Con chín tuổi, là học sinh giỏi, có hàng chục bằng khen, giải thưởng khác nhau. Con thi trượt. Con không thể tin được. Con là niềm kỳ vọng của mẹ và gia đình. Nếu nhớ tôi thì tôi phải sống sao, tôi phải đối mặt với gia đình, thầy cô, bạn bè như thế nào? Tôi đang đối mặt với áp lực, bế tắc, thất vọng và chán nản tột độ. Xin hãy cho tôi một lời khuyên, nếu không … “.– -Tôi Tôi không biết học sinh này là ai, vì vậy tôi thường không trả lời tin nhắn này. Nhưng trong trường hợp này, khi đọc văn bản, tôi cảm thấy hoang mang và lo lắng nên đã an ủi, động viên em: “Hàng nghìn học sinh thi đầu vào nhưng chỉ có vài trăm suất nên các em có quyền trượt. Tôi cố gắng hết sức để không mắc sai lầm, học ở đâu không quan trọng bằng học như thế nào và với ai, do tôi quyết định và quyết định. Tôi thất vọng lắm ”. Tôi không chắc những lời khuyên của mình có giúp ích được gì cho học sinh này không, nhưng vì bài thi đã mang lại áp lực không đáng có cho học sinh, phụ huynh và xã hội nên tôi cảm thấy tiếc nuối, đau đớn và buồn bã. .
Mỗi năm, cả nước có hàng triệu thí sinh đăng ký dự thi vào lớp 10, thi rời cấp 3, thi vào đại học, cao đẳng. Trước mỗi kỳ thi, hầu hết học sinh đều phải chịu áp lực từ nhiều nguồn: bài vở, kỳ vọng của gia đình, học lực … Tôi đã chứng kiến không biết bao nhiêu học sinh rơi nước mắt. Con bị ngã trong lúc thi nên nặng lời, thậm chí vợ chồng tôi lao đao vì con thi trượt. Suy cho cùng, chỉ có trẻ em là nạn nhân mới phải chịu áp lực, đôi khi cảm giác như bị bạo hành tinh thần, áp bức tuổi thơ.
>> Học tập giống như tự tra tấn bản thân
Tôi đã đọc cuốn sách “Trải nghiệm Phần Lan 2.0” của Pasi Sahlberg, là nền giáo dục phổ thông được đánh giá cao nhất thế giới ở Phần Lan. Đây là nền giáo dục không áp lực thi cử, sự thành công của giáo dục gắn liền với thành tựu phát triển đất nước. Nhìn lại thì khác, cả học sinh và phụ huynh đều thích thu về nhiều thành tích qua các cuộc thi. Một đồng nghiệp của tôi từng la lên: “Kỳ thi tuyệt vời làm sao! Không thi thì giảm số ngành luyện thi, tiết kiệm tài nguyên, học sinh đỡ tốn nhiều nơ-ron và sức lực. Ít ra ban đầu các em chỉ cần vui thôi. Đi thi nhưng nên đơn giản và thẳng thắn, chứng tỏ đẳng cấp là ngõ cụt.
Người ta thường nói “không có áp thì cương”, nhưng khi kiểm tra áp lực lại dùng quá nhiều “kim cương”, đó là Viên đá “kim cương” cũng mất giá, tôi tiếp tục hoang mang trước câu hỏi: áp lực thi cử có nâng cao trình độ học vấn, mùa thi có nước mắt không? Chúng tôi chủ trương mỗi ngày đến trường là một ngày vui nên mỗi ngày đến trường Khi nào thì kỳ thi tới là một ngày vui của học sinh?
>> Chia sẻ bài viết của bạn trên trang “Bình luận” tại đây .—— Bến xuân