Từ câu chuyện thất bại của cải cách giáo dục Nhật Bản, nhiều độc giả của VnExpress rất quan tâm đến việc giáo dục Việt Nam hướng tới “giáo dục hạnh phúc”:
Giáo dục phải xác định học là chính, không chơi là chính, phải học để làm người đối với mình và Người tốt, người có ích cho xã hội. Tuy nhiên, chúng ta cần xác định đối tượng học sinh được học theo độ tuổi, phương pháp học, mục đích học chính xác của từng lứa tuổi, từng khối lớp là gì? Xét cho cùng, trò chơi là học hỏi, nó cũng là sự phát triển. Vì vậy, cần thiết lập phương pháp học mà chơi, chơi mà học. Trước tiên, hãy học cách trở thành một công dân tốt, một người có ích cho bản thân và xã hội, biết tự khám phá và tạo dựng quyền tự chủ, hiểu biết về luật pháp xung quanh mình, từ đó có suy nghĩ và hành động trong tương lai. Sáng tạo, độc lập, phản xạ chứ không phải học thuộc lòng, học thuộc lòng, phải dùng lời thầy nói mới chính xác … Nhà trường không nên coi giáo dục là một ngành kinh doanh vì lợi nhuận, vì không phải ai cũng có điều kiện kinh tế như nhau. -Dan Phan
Khi định nghĩa về giáo dục hạnh phúc không chính xác thì việc thực thi thất bại là điều đương nhiên. Ví dụ, trong một buổi thảo luận về giáo dục hạnh phúc ở học sinh tiểu học, tôi chứng kiến một hiệu trưởng rất vui khi chia sẻ, và cho biết Bộ GD-ĐT cũng đã phát động chiến dịch “Trường học của mọi người là ngày hạnh phúc”. Chúng tôi hiểu rằng nhiều người vẫn nhầm lẫn giữa “hạnh phúc” với “niềm vui”. Trong niềm vui nếu chúng ta lắng xuống thì chúng ta sẽ có được hạnh phúc. Trong đau khổ, nếu chúng ta thấu hiểu và chuyển hóa, chúng ta cũng sẽ tìm thấy bình an và hạnh phúc. Hạnh phúc được xem như một kỹ năng, nhưng đã là một kỹ năng thì cần phải luyện tập và kiên trì. Vượt qua khó khăn, thử thách và thành công mà không kiêu ngạo, nhân ái, tốt bụng (cảm thông) … Đây là điều cần phải học và rèn luyện để trở thành một người hạnh phúc.
Trần Khánh
>> “Cần giảm kiến thức của học sinh tiểu học và tăng 50%”
Hạnh phúc liên tục vượt qua khó khăn thử thách khi sinh ra. Những đứa trẻ lớn lên trong sự nuôi dạy và dạy dỗ của cha mẹ không có mục tiêu sống và rất dễ chán nản, bất hạnh. Thực tế ở Việt Nam cũng đã chứng minh rõ ràng rằng so với thế hệ 8X đời đầu, thế hệ 8X đời đầu và những người xung quanh rất khác nhau về tư tưởng, suy nghĩ và cách cảm. -Fan Hong (Pham Hang)
Một nền giáo dục tốt không phải là giảm nội dung dạy và không tập trung vào điểm số, mà là học để các em tự tin và vui vẻ đến trường. Học là vui, học là vui và không có thư giãn nào mà không học. Thông thường, nội dung giáo dục không thay đổi, giảm bớt nhưng phương pháp dạy học phải khác. Phương pháp giáo dục kém là do hiểu sai về lý thuyết giáo dục hạnh phúc. Một lần nữa, có bất kỳ tác hại? Xây dựng nhân vật là một quá trình mà sự khởi đầu của cuộc đời là rất quan trọng, nếu không muốn nói là quyết định. Nếu con bạn cảm thấy thoải mái ở trường tiểu học, trẻ sẽ không thể tham gia các lớp học trong tương lai. Vì vậy, để các em có thành tích học tập tốt, dù không đi học, tôi cũng nên cẩn thận. Tất nhiên, việc chăm sóc cần phụ thuộc vào độ tuổi, đặc điểm, cuộc sống thực … của trẻ để hướng dẫn và tạo niềm đam mê của trẻ mà không cần đợi trẻ lớn lên.
Hà Thanh — >> Bạn có đồng ý với những quan điểm trên không? Gửi nó ở đây. Bài viết này chưa chắc đã phù hợp với quan điểm của VnExpress.net.